Nhưng sau một chuỗi rủi ro không sao tả được, điều bất ngờ này liền xảy ra: Ông trở về Luân Đôn, hoàn toàn phá sản.Quân địch thả thuỷ lôi tấn công chúng tôi luôn 15 giờ.Nhưng tôi không trốn đâu được hết.Như vậy mà ông thoát khỏi bước giam truân nhất đời ông.Nhưng những ngày nghỉ mới là những giờ nguy hiểm nhất.Do đó tôi được bình tĩnh để quyết định.Ngày 31-7-1944, khi hay tin ông chết thình lình tại Sứ Thần Khách sạn ở Nữu Ước, tất cả những nhà doanh thương trên đường Wall Street đều như bị sét đánh, vì ông là một nhà tài chính quan trọng nhất ở Mỹ.Nelson trong trận Trafagar cũng vậy.Và khi được nghỉ ngơi rồi thì lại thương tiếc quảng đời đã qua, và thấy như có cơn gió lạnh thổi qua quảng đời đó.Nếu không làm sao cho tài chánh khá lên được thì cũng cứ vui vẻ, đừng đày đọa tấm thân mà uất ức vì một tình cảnh không sao thay đổi được nữa.
