Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao.Nhờ phân công công việc, James có nhiều thời gian rỗi rãi hơn.Song song đó, James cũng tự tìm ra một bảng đối chiếu giúp anh dễ dàng xác định phạm vi thẩm quyền phù hợp tùy theo mức độ quan trọng của công việc cũng như kiến thức và kinh nghiệm của người được ủy quyền.- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt.Xét cho cùng, trường hợp này cũng chưa gây ra thiệt hại gì lớn, đúng không? Tớ tin là mọi việc rồi sẽ ổn cả thôi."Ông vui lòng nói cụ thể cho tôi biết tôi đã làm gì để ông phải thất vọng!".Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt.Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.
