Minh Thần Tông Chu Dực Quân lên ngôi khi mới có 10 tuổi quyền lực triều đinh nằm trong tay ba người.Vị qúy khách này dùng tù trào để biểu lộ lòng khoan dung của mình, đồng thời vẫn giữ được sự tôn nghiêm của mình, xua tàn cảm giác xấu hổ.Lập tức Gia Cát Lượng hội đàm với Tôn Quyền.Năng lực của bọn họ đã không còn đuổi kịp sự phát triển của công ty mà đã trở thành những hòn đá buột chân, cản trở sự tiến bộ của công ty.Bước vào nhà trang trí rực rỡ hoa mắt thì lại nghe người cha đang mắng mỏ tục tĩu, bắt con tập piano trên chiếc đàn nhập khẩu đắt tiền.Như vậy đã tạo ra áp lực tâm lý cho đối phương.Bởi vì dù do lỗi của đối phương thì ở âu Mỹ người cho rằng, ai xin lỗi trước là người có lỗi phải chịu trách nhiệm.Đối địch với anh thì họ chẳng có lợi ích gì, vả lại là ngườ “hung hãn” mà chừa cho họ đất sống, vậy thì sao họ lại không vui lòng giúp đỡ anh?Công Tôn Tiệp thất kinh rút kiếm nói: "Tôi công nhỏ mà ăn đào, thật không còn mặt mũi nào sống?” nói xong cũng tự vẫn.Cho nên kích thích đối phương phải hết sức khéo léo, đồng thời phải tỏ ra thành ý ám thị cho đối phương biết không phải anh không đắt hàng như gái vô duyên mà thực sự muốn kết duyên với đối phương, chỉ có điều tùy đối phương có chấp nhận tình duyên đó hay không mà thôi.
