Một ngày nọ, ông bất ngờ gặp lại Zabado trong đám người nô lệ đang sắp hàng chờ lấy gạch trên thành.Trông anh ta rất đáng thương, người còm cõi, xác xơ, lưng hằn đầy những lằn roi của bọn cai.Khi Arkad kể xong câu chuyện, một trong những người bạn của ông lên tiếng:- Tâu bệ hạ! Thần chỉ là người đầy tớ hèn mọn của bệ hạ để Người sai khiến.- Với phần thưởng như thế này, sao lại không thể chia sẻ với người thân được chứ? Tôi chắc rằng người chị ruột của anh sẽ không tước mất niềm vui của anh đâu.Hãy mang cho cậu ta một bát nước.Bởi vì, anh ta không hề có một chút nỗ lực nào trong công việc.Nhưng sự thật như một gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi, khi ông chủ mới dẫn tôi đến trình diện với bốn bà vợ của ông ta, và bảo rằng họ có thể sai khiến tôi như một tên nô lệ mạt hạng.– Mathon vừa nói, vừa cầm lên một đoạn dây thừng đã thắt thành gút.Rồi ông nhớ lại lần cuối cùng ông gặp Megiddo.