Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi.Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta.Hoàn toàn không ngái ngủ.Vẫn có những nỗi buồn nhớ và thất vọng xen vào.Nhưng đây là một trận bóng.Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.Cửa ải đầu tiên là bác trông xe.Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.Chơi là nằm mơ bất tận trong tự giam hãm vào khuôn khổ.Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.