Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên.Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau.Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên.Cũng thành thói quen rồi.Lải nhải cũng là chơi.Ngắn ngủi mà đằng đẵng.Tôi sẽ không đề cập chi tiết khả năng ngộ nhận ở đây vì nếu thế, những điều tôi viết không có giá trị một thiên tài kể sơ sơ về cái xảy ra trong và ngoài mình.Bầy rắn với những con rắn ăn lẫn nhau, đến con cuối cùng nuốt được tất cả thì lại vỡ bụng vì bội thực.Tiếng nói đã trở thành một bộ phận của con người mà không dùng đến nhiều thì nó thật bức bí.Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch.