Hiện sinh hết thì còn gì là người.Chẳng ý thức gì cả, chẳng nghe lời ai cả.Không biết nên viết tôi mới 21 tuổi thôi à hay đã 21 tuổi rồi ư.Tôi ngồi như tượng đá.Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết.Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ.Không chào mẹ à? Không biết mẹ có thấy một giọt nước mắt của tôi trào ra không.Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không.Tôi chỉ cần mọi người tin tôi thêm một chút, một chút nữa thôi.Bác gái giọng nhẹ nhàng: Thôi.
