Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.Những người quanh ta quên rằng đời sống cần có những sự chuyên môn hoá.Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi.Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may.Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế.Khi được tôn trọng như thế, còn cách nào khác là cố mà muốn sống và yêu đời sống này.Tôi cũng chấp nhận thế, mặc dù, với tôi, cái xe ấy vứt đi cũng được.Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình.Cái bệnh thơ nó loạn lắm.
