Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút.Nhân viên của James cứ luôn miệng càu nhàu và cảm thấy bản thân họ lúc nào cũng phải chịu áp lực công việc rất lớn.Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.Thế nhưng James đã biết hậu quả sẽ như thế nào nếu anh làm như thế.Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty.Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông.Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh!James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầuKể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.
