Trong trạng thái tỏ ngộ, bạn là chính mình – “bạn” và “chính mình” hòa làm một.Sau cùng, áp lực đau khổ gây ra bởi sai sót hiển nhiên này buộc ý thức phải giải trừ sự đồng hóa với sắc tướng và thức tỉnh để bước ra khỏi cơn mơ sắc tướng, bước ra khỏi tuồng ảo hóa.Tâm trí không biết tha thứ.Một cảm giác nhẹ nhõm.Mọi thứ đều tươi tắn, tinh khôi, như thể vừa mới bước vào hiện hữu.Tôi sẽ vượt lên trên nó.Cái quầng chứa nhóm đau khổ là bóng đen của tự ngã, nó thực sự rất sợ ánh sáng ý thức của bạn.Nếu bạn thấy dễ quán tưởng, hãy nhắm mắt lại hình dung chính bạn đang được bao phủ bởi ánh sáng hay ngâm mình trong chất phát sáng – trong biển ý thức.Ông cho rằng cần phải tỉnh thức triệt để rồi mới khoan thứ được.Điều gì xảy ra cho cái quầng chứa nhóm đau khổ khi chúng ta tỉnh thức đúng mức để phá vỡ sự đồng hóa của chúng ta với nó?